Nói vần:
Con ơi, mẹ nhớ mãi một mùa xuân ấy
Mấy chục năm rồi mà ngỡ chuyện hôm qua
Nói sử:
Cả Chí Linh Côn Sơn mừng đón Bác Hồ
Tha thiết quá từng lời Bác dạy
Hát trổ 4:
Xa xa xe chạy nắng xuân xôn xao
ấm áp rừng chiều, gió ngàn hòa reo
Bóng Bác lồng lộng đi dưới vòm trời cao
Tấm bia Bác đọc năm nào
Còn bâng khuâng đứng giữa chiều Côn Sơn
Hát vỉa :
Ngàn năm sau vẫn chẳng quên
Dáng hình của Bác in trên đất này
Hát trổ 1-
Quê hương bỗng bừng lên rộn rã
Rừng núi thắm màu xanh êm ả
Nồng nàn hương tỏa , mang sức sống của mùa xuân
Trổ 2-
Bác đến Côn Sơn, Bác về thăm lúa
Theo vết xe bon, lối mở rộng dài
Hàng thông hát lời lời tâm sự
Tím đồi sim nở, chim bay đến, chim hót reo vui,
mừng đón bước chân Người
Trổ 3-
Hãy nhớ nghe con, giữa mùa xuân ấy
Tâm niệm những lời Người khuyên dạy:
Biến chùa Hun cây lá tươi ngời
Bóng tỏa nơi nơi, ươm sắc xanh cho đời
Để vùng đất cổ, mãi mãi xanh tươi
Côn Sơn ghi tạc ý Người
Cây xanh lan khắp núi đồi quê hương
Trổ 4-
Hôm nay trên dải rừng xanh Côn Sơn
Vi vút thông ngàn, trúc ngà sườn non
Tây nâng trái ngọt, thêm nhớ lời Người khuyên
Mỗi khi ngắm lại con đường
Tưởng như hình Bác vẫn thường qua đây
Trổ kết :
Con đã lớn khôn, chim bằng cánh sải
Hãy nhớ ghi màu xanh đất quê mình./.