
ÁO TRẮNG MÁ HỒNG
Thướt tha áo trắng nói cười
Để ta thương nhớ một thời áo nâu.
Tóc hoe hoe cháy trên đầu
Ta cùng(1) bạn gái cưỡi trâu học bài.
Áo trắng là áo trắng ai, áo trắng là áo trắng ai
Buồn phơ phất buổi(2) ban mai ban mai đến(3) trường
Ngọn cỏ giọt sương - Long lanh long lanh ngọn cỏ giọt sương
Song song chân đất con đường con đường xa xa.
Áo trắng là áo trắng à
Một hôm ta thấy bạn ta, bạn ta ngượng ngùng(4)
Vờ che ngực áo hơi phồng(5)
Ta vương vấn(6) ngó má hồng má hồng hây hây.
(Ờ hơ...) Áo trắng là áo trắng này
Phấp pha phấp phỏm cái ngày ta mong(7)
Bỗng dưng bạn ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa Đông xám trời.
(Ờ hơ...) Áo trắng là áo trắng ơi
Cho ta xin lại dáng người ta mơ(8)
Cho ta tí tẹo ngẩn ngơ(9)
Ước chi người ấy(10) bây giờ là đây.
Áo trắng là áo trắng bay (ta lý tang tình)
Thấp tha thấp thoáng (ta lý tang tình) cái(11) ngày mong manh (ta lý tình tang, ta dô ta hò)
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh (ta lý tang tình)
Má hồng ai nhuộm (ta lý tang tình) mà quanh năm hồng (ta lý tình tang, ta dô ta hò là hò là dô)...
------------------------------
Nguyên văn thơ Nguyễn Duy (viết đầu Xuân 1992):
(1) và; (2) thưở; (3) tới; (4) thẹn thùng; (5) nhú ngượng ngùng; (6) ngơ ngẩn; (7) ngứa nga ngứa ngáy cỏ may trong lòng; (8) ngày xưa; (9) thẫn thờ; (10) đó; (11) tháng.
Thướt tha áo trắng nói cười
Để ta thương nhớ một thời áo nâu.
Tóc hoe hoe cháy trên đầu
Ta cùng(1) bạn gái cưỡi trâu học bài.
Áo trắng là áo trắng ai, áo trắng là áo trắng ai
Buồn phơ phất buổi(2) ban mai ban mai đến(3) trường
Ngọn cỏ giọt sương - Long lanh long lanh ngọn cỏ giọt sương
Song song chân đất con đường con đường xa xa.
Áo trắng là áo trắng à
Một hôm ta thấy bạn ta, bạn ta ngượng ngùng(4)
Vờ che ngực áo hơi phồng(5)
Ta vương vấn(6) ngó má hồng má hồng hây hây.
(Ờ hơ...) Áo trắng là áo trắng này
Phấp pha phấp phỏm cái ngày ta mong(7)
Bỗng dưng bạn ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa Đông xám trời.
(Ờ hơ...) Áo trắng là áo trắng ơi
Cho ta xin lại dáng người ta mơ(8)
Cho ta tí tẹo ngẩn ngơ(9)
Ước chi người ấy(10) bây giờ là đây.
Áo trắng là áo trắng bay (ta lý tang tình)
Thấp tha thấp thoáng (ta lý tang tình) cái(11) ngày mong manh (ta lý tình tang, ta dô ta hò)
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh (ta lý tang tình)
Má hồng ai nhuộm (ta lý tang tình) mà quanh năm hồng (ta lý tình tang, ta dô ta hò là hò là dô)...
------------------------------
Nguyên văn thơ Nguyễn Duy (viết đầu Xuân 1992):
(1) và; (2) thưở; (3) tới; (4) thẹn thùng; (5) nhú ngượng ngùng; (6) ngơ ngẩn; (7) ngứa nga ngứa ngáy cỏ may trong lòng; (8) ngày xưa; (9) thẫn thờ; (10) đó; (11) tháng.
Tôi mê thơ Nguyễn Duy từ khi được người bạn tặng tập thơ "Quà tặng" của anh. Tập thơ mỏng thôi, chỉ 80 trang gồm 31 bài xuất bản năm 1990.
(bìa 4 tập thơ Nguyễn Duy "Quà tặng" - 1990)
Tôi yêu cái giọng thơ tưng tửng, ngang ngang của anh. Tôi mê cái chất "chân" đến mức... thẳng ruột ngựa trong thơ anh. Tôi say cái "đau" nhân tình thế thái đến gỗ cũng phải rơi nước mắt nơi con tim thơ ca nhạy cảm của anh.
Làng ta ở tận làng ta
Mấy năm một bận con xa về làng
Gốc cây hòn đá cũ càng
Trâu bò đủng đỉnh như ngàn năm nay
...
Chiến tranh như trận cháy làng
Bà con ta trắng khăn tang trên đầu
Vẫn đồng cạn, vẫn đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu đi bừa...
(Về làng).
Anh nhét tấm huân chương vào hộc tủ
Dửng dừng dưng với mọi vui mừng
Cơn đói từng qua, tử thần từng giáp mặt
Mọi đau buồn anh cũng dửng dừng dưng...
(Từng trải)
Mười năm tôi ở đây
các tụ điểm giải sầu lên cơn sốt chạy sô
tiếng hát bợp vào tai người nghe
ca sĩ vã mồ hôi như võ sĩ
Sách vụ án đắt hàng, còn thơ thì rất ế
Có nhà văn ư ử ca cải lương
Cây bút vẫn đêm đêm thao thức như cây chổi quét đường...
(Mười năm bấm đốt ngón tay).
Vâng, anh là thần tượng của tôi.
Thế nên cái lãng mạn xưa xửa xừa xưa của anh trong "Áo trắng má hồng" khiến tôi ngỡ ngàng. Không ngờ một Nguyễn Duy hiên ngang cứng cỏi (anh từng là người lính) lại... mê mẩn vì một tà áo trắng:
Áo trắng là áo trắng ơi
Cho ta xin lại dáng người ngày xưa
Cho ta tí tẹo thẫn thờ
Ước chi người đó bây giờ là đây
...
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng?
Thì ra là thế! Trái tim thơ ca luôn đồng điệu với mọi cung bậc cảm xúc và mọi cái "mỹ" (trong chân - thiện - mỹ, tiêu chí tối thượng của nghệ thuật) một cách hồn nhiên đáng yêu vô cùng.
Xin trân trọng giới thiệu với quý bạn yêu mến Bài ca đi cùng năm tháng một bài thơ của nhà thơ Thanh Hóa Nguyễn Duy, và một giọng ca hát điệu chầu văn Huế Hoàng Thanh.
Thật tuyệt vời!!