Tình Bác sáng đời ta (Lưu Hữu Phước) - Thanh Đính
1-Từ trong chiến hào hôm nào nghe tiếng Bác,Hồn ta sáng rực như nở hoa,Còn chi cao quý hơn độc lập tự do,Lời Người vang vang gió xuân đưa về khắp mọi nhà.Ôi thiêng liêng tiếng Bác nghe như lời Tổ quốc,Xuyên đêm tối dắt đường ta tiến tới,Cho mưa tuôn, cho bơm rơi, dẫu có chết, ta chẳng sờn,Lời Bác chiếu lòng ta huy hoàng.2-Nhìn về quê nhà ôi thành đô rớm máu,Mẹ ta héo mòn trong khổ đau,Thành đô tên Bác nhớ cách mạng mùa thu,Sài Gòn thân yêu nấu nung căm hờn giữa ngục tù.Nay tim ta có ánh nắng mặt trời của Bác,Trong tranh đấu ta mạnh chân tiến bước,Cho quê ta, cho muôn nơi, dứt tiếng khóc, vang tiếng cười,Lòng Bác thắm lòng dân đời đời.3-Cửu Long sóng cồn như giục cơn bão tố,Trường Sơn chấn động ba thành đô,Biển Đông reo mãi tiếng của Người dạy ta,Cả đời công ơn khắc sâu ghi lòng bao giờ nhòa.Người đi xa vắng tiếng của Người còn đây,Tình Người bao la sáng soi cuộc đời ta hằng ngày.Ôi vinh quang biết mấy tiến dưới cờ của Bác,Ta đi tới giữa bình minh chiến thắng,Trên cao nguyên, nơi ven đô, giữa xóm ấp, trong phố phường,Tình Bác sáng đường ta đi, tình Bác sáng đời ta.